Bỏ rơi.


2 ngày nay mưa, mưa không to, nhưng nó dai dẳng khiến ta bực mình.

Ngày trước, cứ mỗi lần mưa là mình mang bộ cờ ra đánh, cờ vua, cờ tướng, cờ vây, chơi đủ các thể loại. Ngày ấy tôi thích chơi cờ lắm, thích cảm giác cầm quân cờ trên tay, thích cảm giác như đang trên chiến trận thực sự, thích cái cảm giác gạt đổ quân Vua của đối vương và làm người chiến thắng, nhưng thời gian đã phủ 1 lớp bụi trên bộ cờ ngày trước , giờ đây tất cả cũng chỉ còn là 1 thứ duy nhất...cảm giác.



Phủi bụi bám trên bộ cờ, tôi mang bộ cờ vây từ hồi lớp 9 ra nghịch, ngày xưa bạn bè còn đông, ới 1 tiếng là có bạn cờ, không ai dám khẳng định mình giỏi cờ vây, nhưng tôi dám chắc bạn tôi đánh hợp cạ với tôi nhất, và chính thời gian đã đẩy mỗi người đi một nơi khác nhau, và giờ tôi có 1 mình.

Đành đánh cờ với máy tính vậy, giờ này thì chiếc laptop là người bạn thân của tôi.

19 x 19 , đã lâu lắm không đánh cờ vây, cảm giác vẫn còn, nhưng cầm quân cờ lên thấy nặng tay, cầm quân cờ mà có cảm giác hoang mang, thậm chí tôi không nghĩ tôi đã từng biết chơi cờ vây.

Ván đầu : Thua máy
Lí do chỉ tấn công, không phòng thủ. Nhiều lúc tôi mải mê theo đuổi 1 thứ gì đó nhưng không nhận ra mặt trái và những hệ quá nó kéo theo, và thua là điều tất yếu, nếu chỉ chạy mãi mà không nhìn lại phía sau.
...Thua...

Ván thứ 2 : Thua máy
Lí do : Coi thường máy và sơ hở ngay từ đầu, đáng lẽ phải chiếm 4 góc mà phát triển, tôi lại đặt sao trung tâm.
Vậy là có những việc tưởng như đơn giản , nhưng nếu không cố gắng từ đầu thì mọi việc sẽ đổ vỡ sau này, khó cứu được.
... Thua ...

Ván thứ 3 : Thua nốt
Lí do : không nhận ra tầm quan trọng và nguy hiểm của những điểm tưởng chừng như vô dụng và vô hại....

Đôi khi mình theo đuổi mục đích lớn mà quên đi những giá trị cuộc sống nhỏ nhoi, cố gắng theo đuổi cái gì đó mà quên rằng hôm nay bạn mình buồn, ngày qua bạn mình có gì vui, rồi bạn bè cũng dần ít đi. Đến khi ván cờ nhận ra tầm quan trọng của những điểm vô dụng, vô hại ấy thì cũng đã quá muộn...
... Tôi thua...

Ván 4 : hòa.
Thực sự ván này tôi thắng chắc, nhưng tôi muốn hòa, tôi muốn có 1 khoảng lặng để nhìn về những ván cờ trước.

Cờ vây chơi dễ, nhưng muốn giỏi rất khó, ai cũng có 1 cuộc sống, nhưng ai sẽ sống tốt và chiến thắng , chính mình đã.

Lâu nay tôi bỏ rơi quá nhiều thứ , giờ nhìn lại bạn bè tôi còn ít, cuộc sống tôi thì vẫn đi theo con đường ấy, mục đích ấy....
Và dường như tôi đã bỏ rơi 1 quá khứ....
Tôi "đã từng" là kỳ thủ

.........


Bàn cờ có quân đen, quân trắng.... cuộc đời có lúc tối, lúc sáng

Và mỗi quân cờ đặt xuống là một bước đi, một lựa chọn.

Quân cờ đặt xuống sẽ không bao giờ rút lại, trừ khi nó bị vây hết khí.

Bước đi thì cứ bước đi, nhưng bước rồi sẽ không rút chân lại được.

....
....

Tôi sẽ tự đánh nốt ván cờ này

...

Và tôi lại đặt 1 quân đen

Xõa




Trầm cảm bố nó rồi...

1 nửa quyển TN2 đã được tiêu thụ xong, 1 nửa số kiến thức của kì 2 năm thứ nhất đã xong, vậy mà dường như chả thấy thấm chút nào.
14.2 này thi rồi, trường mình được cái cho sinh viên nhịn 1 bữa xõa, tốt, tuyên dương.

còn 3,4 ngày nữa thôi, nhưng thực sự là cái cảm giác chán học đã có từ đầu năm, tệ hại hơn, năm nay là năm đầu tiên mình ngủ gật trên lớp .

tệ thật, càng ngày càng trì trệ, càng ngày càng xõa nhiều hơn, càng ngày càng mệt, ăn uống ngủ nghỉ vô tổ chức....

Hôm nay biết mẹ ốm, thương mẹ quá, thấy có lỗi với gia đình.

Đứng dậy thôi, không thể thế này được, 1 phút ngủ gật trên lớp là mất hơn 1k VND đấy.

Không xõa nữa, không chơi bời nữa.

Ngày mai đi học võ, tập ngã trước, ngã sau, ngã xe máy, ngã từ tầng 4 xuống.

Ngày valentine đi thi....17,410 VND = 1 USD. Dám học lại không?

Tất nhiên là không, làm gì có thằng ngu nào muốn học lại trong thời điểm này.

Ngày mai , 1 ngày mới, 1 sức sống mới


< hết trầm cảm >

P/S : Mẹ cố gắng ăn và uống thuốc nhé :x




Vẽ nên cuộc sống

Vậy là con đường tôi đã đi cũng khá dài, nhưng so với những gì phía trước nó còn quá ngắn. Gian nan....nhiều, thất bại....nhiều, mệt mỏi....cũng nhiều, thành công....khá nhiều.
Đôi khi tôi cảm thấy tiếc nuối vì nhiều thứ, tôi tiếc vì số thời gian tôi dành cho game và tiền bạc tôi đổ vào đó, tôi tiếc vì đã không quan tâm đến gia đình nhiều hơn, tôi tiếc vì ít hòa đồng với bạn bè. Nhưng từ nay tôi sẽ suy nghĩ thật kĩ cho những gì tôi làm, để tôi sẽ không còn phải tiếc nuối nữa, hoặc có sai lầm nào đó tôi sẽ không nói “giá như...” mà sẽ là “nếu có lần sau....” *Theo 1 truyện nào đó*
Tôi thấy con người thật yếu đuối, chính tôi cũng *đã* rất yếu đuối, họ yếu đuối khi bị người khác làm tổn thương và rồi lại đi làm tổn thương người khác.
Tôi phải mạnh mẽ hơn
Tôi phải mạnh hơn con người.
Để không ai còn hại đc tôi. Ka ka ka ka
...

Tôi phải cố gắng nhiều lắm, tôi đã đặt hằng đống mục đích nhưng đâu có thực hiện đc mấy, lười nhác khiến con người trì trệ *Chính tả kiểu xóa mù, nếu sai mong mọi người bỏ qua* . Tôi sẽ phải cố gắng, cố gắng nữa nữa. Vì tôi biết....

Tôi sẽ chẳng thể thắng nổi ai nếu không thắng được chính mình.

Cho đến lúc này đây điều tôi tự hào nhất không ở bản thân, tôi tự hào vì tôi có thứ tài sản vô giá, đó là bạn bè tôi, các an đáp, các Angel. Gửi lời cảm ơn này đến mọi người nhé :), N cảm ơn mọi người đã giúp đỡ
Tôi hôm nay khác....
Ngày mai tôi cũng khác....
Không ngừng làm mới mình....
Con đường của tôi do chính tôi vẽ....
00h00’ AM
03/02/2009
 
Home | Gallery | Tutorials | Freebies | About Us | Contact Us

Copyright © 2009 19x19 |Designed by Templatemo |Converted to blogger by BloggerThemes.Net

Usage Rights

DesignBlog BloggerTheme comes under a Creative Commons License.This template is free of charge to create a personal blog.You can make changes to the templates to suit your needs.But You must keep the footer links Intact.